Bức tâm thư của 1 nhà đầu tư gửi ông Tâm tại Group Telegram Sky Family thấm đẫm nước mắt. Khi đọc những dòng này, rất nhiều người đã không cầm được nước mắt. 100 triệu có thể không lớn với một số người, nhưng đó lại là cả một đời chắt chiu của những người nghèo khó.
Họ (NĐT) cũng mong muốn có một phép màu nào đó thay đổi được cuộc sống của mình như trong những câu truyện cổ tích. Họ khổ quá rồi, họ không ham giàu, họ chỉ muốn đủ ăn đủ mặc, con cái được học hành tử tế thôi. Và rồi, một hôm Ông đến nói với họ rằng hãy tin tưởng Ông, hãy đưa tiền xương máu cho ông thì cuộc đời sẽ sang trang. Họ đã bị cám dỗ.
Họ tin ông, không phải họ khờ dại, mà Ông quá cáo già. Ông đưa ra những bằng chứng hùng hồn là có giấy phép kinh doanh, có nhà xưởng rộng lớn, có máy đào công suất lớn… hết sức thuyết phục. Ông đưa họ tới những buổi hội thảo hoành tráng, gặp gỡ cả Shark Nhật. Ông cũng khéo léo than rằng, ông chỉ còn 36 triệu đô trong ví thôi.
Thử hỏi, một người suốt ngày cày cuốc thì làm sao mà nhận ra được mạnh khóe của ông.
Chúng tôi biết rằng, lúc đọc bức thư này là lúc ông đang phải điều trị bệnh ở một resort dọc bờ biển nước Mỹ, khổ thân ông, bị gái đẹp vây quanh khiến bệnh tình ngày càng thêm trầm trọng.
Chúng tôi biết lúc đọc bức thư này thì ông cũng không có cảm xúc đặc biệt gì, để cảm nhận được nỗi đau của đồng loại thì người ta cần một trái tim, cần có lương tâm của con người. Với ông, đó là những thứ xa xỉ. Ông Lê Nhẫn Tâm à.
8 triệu đô ông vừa rút ra từ ví ETH cách đây 2 ngày, ông đã thanh toán cho cái Villa mộng mơ chưa, nghe nói giá nhà bên Mỹ đang rẻ. Ông quả là nhà đầu tư thông minh.
Bên đó xứ lạ quê người, một m2 là 2 chú cảnh sát, ông đừng manh động như ở Việt Nam, bên đó nói phét như ông là nộp thuế cao lắm, với lại, họ bắt được là trục xuất ông về nước đó.
An ninh bên đó không đảm bảo như bên mình được, cái ví Ledger Nano S ông gắng cất cho kĩ, đừng cho ai biết mình vừa lừa được 188.000 ETH, kẻo thằng khủng bố nào nó biết thì nó đánh cho ông phọt private key ra thì tội nghiệp.
Ông cũng nhớ đừng lên mạng, vì trên mạng giờ toàn người chửi ông thôi, 100 anhem đại lý của ông cũng đi “chữa bệnh” hết rồi, không ai đứng ra bênh vực ông đâu. Họ nói không quen, “người lạ ơi”, ông đừng “thấy sang mà bắt quàng làm họ”. Các thế lực thù địch của ông họ chả nể nang gì cả, những cái tốt của ông thì họ không nói, toàn đè cái xấu mà chửi, mà cũng đúng, vì ông đâu có cái gì tốt mà nói. Họ chửi ông nhiều lắm lắm, tôi nghe họ chửi mà cứ ngỡ mình đang ở làng Vũ Đại của Nam Cao. Facebook , Telegram phải chặn từ khóa “dm Tâm” để không bị nghẽn sever. Nếu ông vô tình đọc được thì bệnh tình lại càng trầm trọng hơn. Ông gắng sống lâu xíu mà có thời gian tiêu sài, chứ chết sớm thì số ETH của ông vô chủ, lại thành “hodl to die” thì khổ.
Dưới đây là bức thư gửi ông, ông đọc đi, không phải chửi ông đâu, tôi kiểm duyệt rồi.
Kính gửi Ông Lê Minh Tâm, Tổng Giám đốc Hợp tác xã Bầu trời công nghệ
Thưa Ông! Trước hết tôi xin gửi đến ông lời chúc : Chúc ông mau lành bệnh để sớm trở về với quê hương.
Tôi là người xa lạ, chưa từng được gặp ông, chưa từng được nghe ông nói trực tiếp về kế hoạch của công ty… Nếu như không có skymining thì tôi cũng chẳng biết ông là ai.
0. Thưa ông! Những ngày cuối thàng Bảy một vùng quê bỗng dưng cất lên những tiếng khóc than như ai oán. Người ta khóc vì ông bị bệnh, khóc vì bao nhiêu tài sản, ruộng vườn, đất đai đã và đang chuẩn bị rời xa.
1. Thưa ông! Tôi và những người thân là những nhà nông thực sự. Quanh năm bán mặt cho đất bán lưng cho trời, da cháy nắng quần quật từ 5-6 giờ sáng đến 9-10 gờ đêm trên mảnh đất nghèo ở Đắk Lắk. Nông sản làm ra được mùa thì mất giá, được giá lại mất mùa, mỗi năm thu nhập không đến 30 triệu. Thế rồi, dự án của ông mang đến cho chúng tôi sự hi vọng, sự khát khao mong muốn có thể có một ngôi nhà khang trang để ở, con cái có điều kiện để học hành, và chúng tôi đã vay mượn, thế chấp tài sản để tham gia dự án của ông.
2. Đến hôm nay, người ít cũng 25 triệu, nhiều cũng 4-5 trăm triệu. Tất cả tài sản đó không chỉ của một người mà là của gia đình, dòng họ giao cho chúng tôi đứng tên quản lý vì họ là người già, quen cầm cuốc cầm dao chứ nào có biết về công nghệ 4.0. Và tôi là một trong những nạn nhân đó. Giờ đây, con tôi – đứa bé có thể thất học, đứa lớn không có tiền để vào đại học vì mẹ nó đang phải gánh món nợ khổng lồ- 475 triệu- số tiền mà tôi chưa bao giờ được cầm đến nó. Còn nhiều, rất nhiều người nũa như tôi đang phải bán dần những tấc đất cuối cùng để trả nợ bởi khi tham gia dự án của ông họ chưa hề được nhận đồng vốn nào cả.
3. Ông ơi! Chị gái tôi mới tham gia 1 gói đầu tư 25 triệu, gia cảnh vô cùng khó khăn, chồng bị tai biến đã 14 năm nay, nằm một chỗ, con đứa lớn đi phụ hồ, đứa bé đang học lớp 9. Mình chị phải bươn chải bán từng bó rau, cân muối khắp mọi nơi mới gom góp được 20 triệu, anh chị em cho thêm 5 triệu nữa để tham gia. Nay đã hơn 2 tháng nhưng chẳng có đồng nào, tôi biết nói thế nào với chị đây.
9. Mới hôm qua đây thôi, một chị trong nhóm đã uống thuốc diệt cỏ để kết liễu cuộc đời vì nợ 125 triệu mà không có cơ hội để trả. Rồi còn nhiều người nghèo khác nữa như chúng tôi đang bế tắc, không còn lối thoát vì bao nhiêu vốn liếng, tài sản đã đi theo ông và các cộng sự của ông. Mặc dù ông không trực tiếp cầm dao giết người nhưng chắc chắn ông cũng không thể không áy náy với lương tâm, với những ai vì sa vào đây mà chết.
1. Thưa ông! Nhìn lại sự việc thì nhận thấy chúng tôi đã quá tham lam đúng không ạ. Nhưng thưa ông, lòng tham ấy xuất phát từ cái nghèo khó, với niềm hi vọng lớn lao, vì sự sinh tồn.
1.Và rồi, ông ra đi mang theo tất cả, đã nghèo, nay lại nghèo hơn!!!
3. Người ta bảo đừng hi vọng nữa, ông ấy đã lừa chúng ta… Nhưng với tôi, tôi vẫn hi vọng ông sẽ khỏe mạnh, ông sẽ trở về, ông sẽ chia sẻ những khó khăn với chúng tôi như chúng tôi từng chia sẻ với ông.